Search

Tôi chưa từng nghĩ nó đẹp cho đến khi tôi đến.
  • Share this:

Tôi chưa từng nghĩ nó đẹp cho đến khi tôi đến.

Nó sẽ không phải sở hữu một nét kiến trúc quá đặc biệt để người ta phải luôn đồn thổi về nó nhưng bạn đã xem L’amant (Người Tình) của đạo diễn Jean-Jacques Annaud chưa? Thì La Veranda nó đẹp kiểu như thế.

Những ngày lười biếng chậm chạp chỉ muốn đi đâu nằm ì trên giường, đến bữa ra ăn và tối dạo biển. Thật ra với một người luôn đặt ẩm thực lên hàng top cho mỗi điểm đến thì ở đây menu không nhiều sự lựa chọn, loanh quanh tôi chỉ gọi vài ba món mà tôi thích, những món Việt Nam. Nhưng tôi cũng không có một chút động lực nào để mà đi ra những hàng ăn ở ngoài (dù rất thèm Bún Quậy), và dù chợ đêm chỉ cách đây không xa. Lịch trình tôi đã làm tại đây cũng không khác mấy so với tôi tưởng tượng: ăn sáng - ra hồ bơi - ngủ - ăn trưa - đi spa - đi gym - ăn tối. Bốn ngày trời.

Tôi nghĩ mình đã thật sự có những ngày nghỉ đúng nghĩa, La Veranda bé thôi, cũng đã lâu năm, tôi thì lại hoàn toàn không thật sự quan tâm về quy mô lớn hay nhỏ, mới xây hay đã hơn thập kỉ. Cái quan trọng là mình còn đọng lại gì, dù bạn nhớ hơn đầu ngón tay về các khuyết-điểm vì bộ não bạn có một triệu quy định cho vạn vật phải theo ý của bạn. Nhưng nhìn chung, cái sự quá đỗi là “tình” ở đây là điều tôi nhớ nhất khi nghĩ về La Veranda. Đó là một sự thành công.


Tags:

About author
not provided
Blogger / Lifestyle / Traveller / Content Creator
View all posts